“Tinh hoa Thu Hà Nội” – Khi di sản thức giấc giữa mùa vàng ký ức

03/11/2025 10:04

Hà Nội những ngày cuối tháng 10 dịu lại trong làn gió heo may. Hương cốm mới thoảng qua từng con phố, nắng vàng vẽ lên mặt hồ Gươm những vệt sáng mơ màng. Và giữa lòng thành phố hiện đại, không gian “Tinh hoa Thu Hà Nội” tại Trung tâm Triển lãm Việt Nam (VEC) như một nốt trầm thanh lịch, nơi ký ức ngàn năm được đánh thức trong sắc vàng mùa thu.

Không gian kể chuyện bằng ký ức

Bước chân vào khu “Tinh hoa Thu Hà Nội”, người ta có cảm giác như đi lạc vào một bức tranh sống động – nơi thời gian chậm lại, để hồn Hà Nội hiện ra qua từng chi tiết.
Trên diện tích hơn 17.000 m², sắc vàng trở thành ngôn ngữ chủ đạo: vàng của lá bàng cuối mùa, của hoa cúc nở muộn, của nắng hanh trải lên mái ngói rêu phong. Những con phố cổ được tái hiện tinh tế với cầu Thê Húc đỏ son, cột điện kiểu cũ, những ô cửa sổ xanh ngọc và hàng rào sắt đen cong cong – tất cả hòa quyện, gợi lại một Hà Nội vừa quen, vừa lạ.

Âm thanh đàn bầu lẫn trong tiếng bước chân, hương trà sen quyện trong làn gió, khiến người tham quan như đang đi giữa những tầng ký ức. Mỗi góc nhỏ đều kể câu chuyện riêng – về nghề, về người, và về một Hà Nội thanh lịch đã in sâu trong tâm trí bao thế hệ.

Hồn nghề trong nhịp sống mới

Điều làm nên sức hút của “Tinh hoa Thu Hà Nội” không chỉ là khung cảnh tái hiện, mà là sự sống động của những nghề truyền thống.
Tại gian hàng gốm Bát Tràng, nghệ nhân Phùng Quang Đăng cần mẫn bên bàn xoay, đôi tay thoăn thoắt tạo hình khối đất sét. Dưới ánh đèn vàng, từng đường vuốt của ông như có nhịp điệu – một bản hòa tấu giữa bàn tay, hơi thở và cảm xúc.
Cách đó không xa, nghệ nhân Nguyễn Văn Sử đến từ làng sừng Thụy Ứng tỉ mỉ đánh bóng từng món đồ nhỏ bé. Ánh sáng phản chiếu qua bề mặt sừng tạo nên những gam màu huyền ảo, như ánh chiều rơi trên mặt hồ Tây.

Những người nghệ nhân ấy không chỉ làm nghề – họ đang kể chuyện bằng đôi tay. Mỗi sản phẩm là một lời tự sự, là sự nối dài của ký ức. Giữa nhịp sống hiện đại, họ trở thành “người giữ lửa”, lặng lẽ nhưng bền bỉ gìn giữ linh hồn văn hóa.

Sự trở lại của giá trị thủ công giữa thời đại công nghiệp

Không gian “Tinh hoa Thu Hà Nội” cũng là minh chứng cho sức sống mới của các làng nghề truyền thống.
Nhiều sản phẩm tại đây mang dáng dấp đương đại: đèn mây tre phối ánh sáng vàng dịu, bộ ấm trà men lam kết hợp thiết kế tối giản, túi lụa Vạn Phúc phối họa tiết trừu tượng… Tất cả cho thấy nghề thủ công không còn là “ký ức hoài cổ”, mà đang trở thành xu hướng sáng tạo gắn với lối sống hiện đại và thân thiện môi trường.

Khu vực “Sản phẩm công nghiệp – thương mại Hà Nội” quy tụ nhiều thương hiệu trẻ, nơi các nhà thiết kế bắt tay cùng nghệ nhân để làm mới di sản.
Sự kết hợp giữa kỹ thuật truyền thống và tư duy thẩm mỹ mới đã biến “hồn nghề” thành “nguồn cảm hứng” – vừa bảo tồn, vừa phát triển.

 

Khi ký ức hóa thành trải nghiệm

“Tinh hoa Thu Hà Nội” không chỉ là nơi để ngắm, mà để sống cùng ký ức.
Du khách có thể tự tay nặn tò he, thử dệt lụa, in tranh Đông Hồ, hay thưởng thức trà sen và cốm làng Vòng trong hương thu dịu mát.
Trẻ em háo hức xem người thợ vẽ gốm, người lớn mỉm cười khi bắt gặp hình ảnh quen thuộc của phố phường xưa. Mỗi trải nghiệm là một lát cắt văn hóa, gợi nhắc sự giao hòa giữa quá khứ và hiện tại.

Thành phố sáng tạo từ căn cốt truyền thống

Hà Nội được UNESCO công nhận là “Thành phố sáng tạo trong lĩnh vực thiết kế”, và “Tinh hoa Thu Hà Nội” chính là minh chứng sống động cho danh hiệu ấy.
Ở đây, văn hóa không nằm trong tủ kính – nó được sống, được tái sinh qua bàn tay con người.
Những người nghệ nhân, doanh nghiệp sáng tạo và người trẻ đang cùng nhau viết tiếp câu chuyện của Hà Nội bằng ngôn ngữ của thời đại, nhưng vẫn giữ nhịp điệu của cội nguồn.

Hương thu còn mãi

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh đèn vàng hắt lên những mái gian hàng, tiếng đàn tranh vương trong gió, “Tinh hoa Thu Hà Nội” trở nên lặng lẽ mà sâu lắng.
Người ta dừng chân lâu hơn trước gian gốm, ngắm một chiếc bình men ngọc, hay chụp lại góc phố thu nhỏ với hàng đèn giấy treo cao.
Không ai vội vã, vì dường như trong khoảnh khắc ấy, họ đang tìm thấy điều gì đó rất quen – một phần ký ức, một hơi thở Hà Nội.

Giữa lòng đô thị hiện đại, “Tinh hoa Thu Hà Nội” không chỉ là hội chợ, mà là nơi hồn nghề gặp hồn người, nơi di sản được kể lại bằng sắc màu, hương vị và cảm xúc.
Và khi rời bước, nhiều người vẫn ngoái nhìn, bởi mùa thu – và cả Hà Nội – vẫn còn đó, dịu dàng trong từng nhịp sống, từng hơi thở của ký ức nghìn năm.